Mừng Kính Thánh Stêphanô: Tử Đạo Tiên Khởi

Thứ Th 2,
25/12/2023
Đăng bởi Truyền Thông Thương Khó

Mừng kính Thánh Stêphanô: Tử đạo tiên khởi
(26/12)


"Nếu Stêphanô không cầu nguyện, Giáo hội khó có thể có được một Phaolô"
(Thánh Augustinô)

Trải qua lịch sử 2000 của Giáo hội, chúng ta thấy vô vàn các vị thánh đã quảng đại đáp lại lời mời gọi yêu thương của Thiên Chúa, các ngài vẫn mãi là gương sáng cho các thế hệ tiếp theo.

Hôm nay lễ kính thánh Stêphanô, vị tử đạo tiên khởi của Giáo hội. Giữa bầu khí an bình hân hoan của mùa Giáng Sinh mà mừng kính một vị tử đạo thì xem ra không bình thường, vì sự tử đạo thường gợi lên đau khổ, đổ máu và hy sinh. Nhưng chắc chắn Giáo hội đã có một lý do rất đặc biệt để mừng lễ của vị tử đạo tiên khởi này vào ngay sau lễ Giáng Sinh. Mầu nhiệm Giáng Sinh gắn liền với mầu nhiệm Thương Khó và Phục Sinh của Chúa Kitô. Khi Hài Nhi nằm trong máng cỏ nghèo hèn, cuộc tử nạn đã được báo trước. Có lẽ đó là lý do tại sao ngay ngày thứ nhất của tuần bát nhật Giáng Sinh, Giáo hội mừng kính vị phó tế và cũng là vị tử đạo tiên khởi - thánh Stêphanô.

Theo Chúa là phải chấp nhận hy sinh, đau khổ. Đau khổ có thể đến từ phía những người đời, những người ghét Chúa, ghét Giáo hội. Đau khổ cũng có thể đến từ phía những người ở trong Giáo hội, thậm chí nó có thể đến từ những người thân thuộc trong gia đình. Nếu không thể tránh được đau khổ, chúng ta phải chấp nhận để làm chứng cho Chúa, vì phần rỗi của chúng ta: “Ai bền đỗ đến cùng sẽ được cứu rỗi” (Mt 10,22).

Tất cả những gì chúng ta biết được về cuộc đời, phiên xử và cái chết của thánh Stêphanô được tìm thấy trong chương 7 sách Công vụ Tông đồ. Thánh Stêphanô chịu tử đạo tại Giêrusalem vào năm 35 bằng cách chịu ném đá. Trong toàn bộ lịch sử tử đạo suốt hai ngàn năm qua, câu chuyện tử đạo của thánh Stêphanô vẫn là câu chuyện cảm động nhất và đáng ghi nhớ nhất.

Khi kính nhớ vị thánh tử đạo tiên khởi của Giáo hội, chúng ta được nhắc nhở về ơn gọi làm Kitô hữu của chúng ta, đó là bước theo Chúa Giêsu qua từng giai đoạn của cuộc sống và kiên trung cho đến cùng trong sứ mạng làm chứng cho Chúa. Là một phó tế, Stêphanô chấp nhận làm người phục vụ, đồng thời tham gia vào công việc loan báo Tin Mừng. Ngài giảng dạy, biện bác, khuyên nhủ, răn đe… Nói như thánh Phaolô, ngài đã rao giảng lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện (2Tm 4, 2).

Thánh Stêphanô không những làm chứng bằng lời giảng dạy, mà còn làm chứng về sự tha thứ. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, thánh Stêphanô đã cầu nguyện xin Chúa đừng trách cứ những kẻ giết chết mình (Cv 7, 57-58). Hành động tha thứ của thánh Stêphanô hoạ lại hành động tha thứ của Chúa Giêsu trên Thánh giá.

Ta thấy thánh Stêphanô, con người được đầy Thánh Thần, đã trở nên giống Thầy mình trong tình yêu mến. Khi sống, ông được đầy ân sủng và mạnh dạn, đã được đầy Thánh Thần và khôn ngoan biện bác trước các đối thủ và làm những điều kỳ diệu cả thể trong dân để minh chứng về Chúa. Và lúc chết, ông đã được thực sự nên giống Thầy mình, trung thành trọn vẹn trong tình yêu. 

Nhìn vào cuôc đời thánh Stêphanô, ta phải luôn biết tha thứ cho nhau, tha thứ cho kẻ làm hại mình, không những tha thứ mà còn phải cầu nguyện cho họ nữa. Tha thứ như Thiên Chúa đã tha thứ cho chúng ta (Ep 4, 32). Tha thứ không phải chỉ bảy lần mà là bảy mươi lần bảy (Mt 18, 21-22). Đó cũng là điều kiện để Thiên Chúa tha thứ cho chúng ta như lời dạy của Kinh Lạy Cha: “Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” (Mt 6, 12). Nếu chúng ta không tha thứ cho anh chị em mình thì Chúa cũng không tha thứ cho chúng ta: “Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như vậy, nếu mỗi người không hết lòng tha thứ cho anh em mình” (Mt 18, 35).

J.M. Bùi Tấn Tài, C.P.

popup

Số lượng:

Tổng tiền: