Suy Niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXX Mùa Thường Niên Năm B

Thứ Th 6,
01/11/2024
Đăng bởi Truyền Thông Thương Khó

Suy Niệm Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXX Thường Niên Năm B
Lễ Các Thánh Nam Nữ
Tin Mừng: Kh 7,2-4.9-14; 1Ga 3,1-3; Mt 5,1-12a

NHỮNG NẤC THANG LÊN THIÊNG ĐÀNG 

Trong ngày lễ mừng kính trọng thể Các Thánh Nam Nữ, Giáo Hội cho chúng ta là những người đang ở Giáo Hội Lữ Hành hân hoan nhìn về Giáo Hội Khải Hoàn của các thánh, để ngợi khen và và chúc tụng các ngài, xưa kia là những người đã sống đức tin sáng ngời trên trần thế, nay các ngài được thưởng vinh quang vĩnh viễn trên trời. Tin Mừng theo thánh Máttheu (Mt 5,1-12a) trình bày “tám mối phúc thật”, còn được gọi là Bát Phúc, Hiến Chương Nước Trời, phác hoạ một con đường nên thánh “có phần lạ lùng” dành cho những công dân nước trời mai sau. Ai muốn gia nhập hàng ngũ các thánh thì nên tâm nệm và thực hành đường lối của hiến chương này, tinh thần “Bát Phúc” hướng về quê hương của những ai muốn nên trọn lành, muốn chọn con đường thánh thiện để được vinh thắng khải hoàn. Từ tinh thần Bát Phúc mời gọi, chúng ta thử chiêm ngắm ba món quà mà Chúa ban cho chúng ta trong hành trình bước tiếp trên những nấc thang lên thiên đường với các thánh hiển vinh. 

Ân Sủng 

Câu nói nổi tiếng của Oscar Wilde, nhà thơ nổi tiếng người Ireland, “mỗi thánh nhân có một quá khứ, mỗi tội nhân có một tương lai”, gợi mở cho chúng ta nhiều điều về kiếp nhân sinh: về sự yếu đuối, về tội lỗi, về sự lầm lạc, và về sự hoán cải, và cuối cùng nên thánh. Sách Khải Huyền phần nào gọi hành trình ấy là con đường của “những người từ đau khổ lớn lao mà đến, họ giặt áo và tẩy áo trắng trong máu Con Chiên” (Kh 7,14). Đích điểm của con đường thánh thiện là thiên đường của sự sống vĩnh cửu. Hànhh trình nổ lực và cố gắng ấy, không phải do sức riêng của mỗi người, nhưng luôn cần sự giúp sức của ân sủng Chúa, nhất là nhờ công trạng của Đấng Cứu Chuộc chúng ta, nhờ bửu huyết của con chiên. Thương tích của thế nhân quá nhiều nên phải nhờ hồng ân ban ơn giải cứu. Vì vậy, Hermann Fischer nhận định rằng: “Ân sủng chữa lành và thánh hoá; ân sủng cho phép người ta tham dự vào sự tinh tuyền, thánh thiện, và vẻ đẹp của Thiên Chúa. Sự thánh thiện của con người không được hoàn hảo trong một sớm một chiều mà nó có thể là một tiến trình và lớn lên nhờ sự cộng tác với ân sủng.

Theo đó, sự cố gắng thánh thiện của chúng ta cần có hồng ân trợ giúp của Thiên Chúa để trở thành “những vị thánh tiềm năng.” Cho nên, “với bản chất của sự thánh thiện này, rễ sống cũng chỉ là cấp độ thấp nhất của ơn thánh hoá. ‘Nếu rễ cây mà thánh, thì cành cây cũng vậy’ (Rm 11,16). Điều đó giải thích tại sao các tông đồ, đặc biệt là thánh Phaolô, gọi các tân Kitô hữu là ‘các thánh’ ở rất nhiều nơi trong các lá thư gửi cho họ, mặc dù họ mới theo đạo từ Do Thái giáo và dân ngoại, vẫn còn đầy lầm lỗi và sự yếu đuối. Các linh mục ngày nay gọi các cộng đoàn của họ là ‘các tín hữu’; còn ngày xưa, từ ngữ ‘các thánh’ được dùng trong những lúc chào hỏi và chia tay. Nhiều thập kỷ sau đó tồn tại trong Giáo Hội và trở thành hiển nhiên, cách gọi này của các tông đồ cho thấy rằng ơn thánh hoá là sự tham gia vào bản tính thần linh và do đó thành ‘các thánh’, như chính cái tên của nó bộc lộ rõ. Nhờ ân sủng và tình thương của Chúa mà mọi thương tích của chúng ta có cơ hội  được chữa lành, xứng đáng với danh hiệu “thánh” thường được nhắc nhở. 

Tình Thương

Mừng kính Các Thánh Nam Nữ với tinh thần của Tin Mừng Bát Phúc mời gọi chúng ta nhìn về thực tại kiếp nhân sinh với biết bao tổn thương cần được chữa lành. Những cuộc “bách hại” thời hiện đại, đối nghịch với tinh thần Bát Phúc, vẫn đang làm cản trở con đường nên thánh của người Kitô hữu như: sự giàu có bất chấp, sự gian ác, sầu khổ không lối thoát, ảo tưởng về sự công chính, sự dửng dưng, sự gian dối, bạo ngôn và bạo hành, và sự đánh mất chính mình. Đó là những “cuộc bách hại hiện đại” khi con người nhu nhược chấp nhận để mình “đứng chung trên cùng chiếc thang giá trị với các loài thuần vật chất khác” để tự mình làm tổn thương mình, ngụp lặn trong đau khổ triền miên, và chết trong sự thất vọng cùng đường. Tuy nhiên, Thiên Chúa không muốn con người “ngụp lặn” như thế để rồi chết thoi thóp vô căn.  Con đường Bát Phúc là “trị liệu pháp” không những để động viên tinh thần mà còn là chiếc phao cứu sinh để chúng ta định hình lại cuộc đời biết bao ý nghĩa và tươi đẹp, một cuộc đời đáng để sống cho “Đấng đã chết để chúng ta được sống” là Đức Giêsu Kitô (x. Ga 10). Thiên Chúa muốn chữa lành con người bằng tình liên đới, sự hiền lành, niềm an ủi, đức công chính, tâm xót thương, lòng trong sạch, tình hoà bình, và chứng nhân đức tin vì danh Chúa. Người Kitô hữu luôn sống trong sáng kiến tình thương của Thiên Chúa để được đổi mới và đứng dậy sau mỗi lần sa ngã. Tình thương của Chúa giúp chúng ta vững tin “sẽ hưởng phúc lành của Chúa và lượng từ bi của Chúa, Đấng giải thoát” chúng ta là “những kẻ tìm…tôn nhan Thiên Chúa (x. Tv 23,5-6).

Yêu thương là món quà tinh thần giải phóng ra khỏi sự tù túng của những hành vi và lối nghĩ tiêu cực. Yêu thương chưa đủ thì viết thương mủ còn mâng. Con đường nên thánh của các thánh phần lớn phải đối diện với thách đố lớn nhất là “từ bỏ chính mình” tức là phải “chết đi mỗi ngày cho những tham sân si” của phận người trầy xước đầy thương tích thế tục, để tìm lại tình yêu tinh ròng và thuần khiết dành cho Thiên Chúa và cho tha nhân, sao cho trở nên hoàn hảo nhất có thể, như Đức Giêsu đã tự hạ mình (kenosis), từ bỏ vinh quang để sống kiếp phàm nhân. Vì yêu mà Đức Giêsu bước vào bể khổ để nâng loài người sa ngã lên và làm cho con người trở nên giàu có (x. Pl 2,6-11). Trong hành trình về Thiên Quốc, tình thương của Chúa luôn đồng hành với chúng ta trong mọi nấc thang cuộc sống, giúp duy trì niềm hạnh phúc làm con của Chúa cho đến khi chạm được hạnh phúc Nước Trời. 

Hạnh Phúc

Hạnh phúc Nước Trời là tột đỉnh mọi niềm khát mong vì sự sống và niềm vui. Tuy nhiên, cậy dựa vào ân sủng và tình thương của Chúa, đồng thời với những hy sinh cố gắng mỗi ngày, các thánh đã sống cuộc đời mình bằng niềm tín thác, và tìm hạnh phúc cuộc đời trong những thăng trầm của cuộc sống. Hạnh phúc của các thánh khi còn tại thế chính là “không lìa xa thực tại trần gian”, lấy yêu thương không mệt mỏi để đổi lấy hạnh phúc vĩnh cửu. Bob Goff nhận định: “sức mạnh của tình yêu thật kỳ diệu. Nó có thể khiến người này chìm vào đau đớn tuyệt vọng, hay làm cho người kia tột đỉnh hạnh phúc, đôi khi là động lực phấn đấu của rất nhiều người khác nữa.” Con đường Bát Phúc là con đường khác thường. Vì thế, ta cần một tình yêu lớn để thực hiện nếu muốn giành được phần thưởng lớn lao trên trời. Chúng ta có thể thấy điều này rõ nhất “tình yêu lớn” qua cuộc đời của thánh Têrexa Hài Đồng Giêsu, với thông điệp nên thánh với những điều bình thường và bé nhỏ miễn sao chúng ta làm việc với tình yêu lớn. Têrexa hạnh phúc với mọi khoảnh khắc gắn bó với Chúa. Khi đọc thư thánh Phaolo, Têrexa khám phá ra: “Giữa lòng Giáo Hội có một trái tim rực cháy tình yêu. Nếu không có tình yêu các tông đồ sẽ không ra đi loan báo Tin Mừng. Nếu không có tình yêu các vị tử đạo đã chối từ đổ máu. Cho nên tình yêu là tất cả. Tôi cảm thấy tình yêu thấm vào trái tim tôi. Tôi thấy cần phải quên mình để làm đẹp lòng tha nhân. Và kể từ đó, tôi sống hạnh phúc… Giữa lòng Hội Thánh tôi sẽ là tình yêu…”. Các thánh cũng lấy tình yêu để chinh phục cho mình, cho Chúa và cho tha nhân. Tình yêu của các thánh được khắc hoạ ít nhiều trong tám mối phúc của Tin Mừng. Hạnh phúc Nước Trời là món quà lớn nhất của người Kitô hữu, của các thánh, được sắm bằng ân sủng và tình thương.

Lm. Phêrô Bùi Văn Thống, C.P.

popup

Số lượng:

Tổng tiền: