Thứ Th 3,
28/03/2023
Đăng bởi Truyền Thông Thương Khó

Lời Chúa: Ga 8, 31-42
Khi ấy, Đức Giêsu nói với những người Do Thái đã tin Người rằng: “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” Họ đáp: “Chúng tôi là dòng dõi ông Ápraham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do?” Đức Giêsu trả lời: “Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. Tôi biết các ông là dòng dõi ông Ápraham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” Họ đáp: “Cha chúng tôi là ông Ápraham.” Đức Giêsu nói: “Giả như các ông là con cái ông Ápraham, hẳn các ông phải làm những việc ông Ápraham đã làm. Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Ápraham đã không làm. Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.” Họ mới nói: “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha: Đó là Thiên Chúa!” Đức Giêsu bảo họ: “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”
Suy Niệm
Những ai lắng nghe lời giảng dạy của Chúa Giêsu trong đền thờ nhận họ là “hậu duệ của Ápraham.” Trong khi họ đang đứng trong đền thờ tráng lệ nguy nga, với hình thức tế tự chuẩn mực, và cấu trúc truyền thống cổ đại biết rõ về họ, chắc họ sẽ tự hỏi, tại sao phải lắng nghe lời giảng của ông này? Họ đã có những lời mà Thiên Chúa hứa với ông Ápraham; đền thờ và những nghi thức tế tự oai nghiêm đã theo sát những lời phán hứa đó. Lời hứa của Thiên Chúa tự động trở thành của họ.
Thế nhưng, lời hứa của Thiên Chúa không tự động. Chúa Giêsu trả lời, ‘Nếu các ông là con cái tổ phụ Ápraham thì các ông cần làm những công việc của ông ấy.” Tổ phụ nổi bật này là một người du mục đã đón nhận chân lý mặc khải và lên đường di chuyển hết nơi này đến nơi khác. Ông đã khám phá công trình của Thiên Chúa từ bên trong.
Thật tốt để nhớ rằng Tin Mừng Gioan đã được viết hoàn chỉnh sau khi đền thờ và thành phố Giêrusalem bị tàn phá bởi người Rôma trong năm 70 SCN. Vậy thời điểm đó ai là “hậu duệ của Ápraham”? Có phải là những người Do Thái và Kitô hữu Do Thái đang cố gắng tái lập hay an ủi về cấu trúc cổ xưa đã không còn nữa? Có phải họ là những người được nhắc nhở trong Tin Mừng rằng Ápraham, người cha trong đức tin, mạo hiểm ra đi mà không biết đi đâu, thì giờ đây còn có Đấng còn cao cả hơn ông Ápraham đang hướng dẫn họ?
Trong thời đại chóng qua hiện nay, Tin Mừng cũng đề ra một bài học tương tự. Liệu chúng ta có được gọi để có đức tin như Ápraham, một đức tin huyền nhiệm tìm kiếm ánh sáng từ nội tâm? Hai thế kỉ trước, thánh Phaolô Thánh Giá đã đối mặt với sự chuyển biến thời gian khi mạnh mẽ khuyên bảo những ai tìm lời khuyên của ngài là hãy đặt trọng tâm đời sống vào Đấng không thay đổi mà chúng ta gặp trong “tinh thần và chân lý.” Thiên Chúa trong nội tâm là Thầy dạy chúng ta.
Cầu Nguyện Cùng Thánh Phaolô Thánh Giá
“Chúa Giêsu sẽ dạy con. Cha không muốn con đón nhận hình ảnh này cách vô ích. Con hãy buông bỏ để tự do chiến đấu và nghỉ ngơi trong Đấng Toàn Thiện, được bao trùm bởi lửa, hãy đứng bên cạnh mà thưởng nếm sự hoàn hảo siêu nhiên với sự khâm phục, đặc biệt là Đấng Toàn Thiện Vô Biên đã tự mình trở nên nhỏ bé trong nhân tính của chúng ta.”
(Thư 18, ngày 30 tháng Mười Hai, 1730)
Lời Nguyện
Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ, ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa. Linh hồn con đã khát khao Ngài, tấm thân này mòn mỏi đợi trông, như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước (Thánh vịnh 63). Amen.
Chuyển dịch từ cuốn sách: “A Lenten Journey with Jesus Christ and St. Paul of the Cross” của cha Victor Hoagland, C.P.